Hồi tưởng

20/10/2021 04:16 PM


Khuyết, đầy một vầng trăng

Trong, xanh và huyền ảo

Giữa bầu trời, bao la

Ôm ta, vào cõi nhớ!

 

Một thời còn thơ, dại

Chỉ biết nhìn, không nói

Đêm về nằm, mong mõi!

Ước gì, mai sau sẽ!

 

Có một người, chăm lo

Cho ta, nhiều hạnh phúc

Con thơ và nghĩa, tình

Tự hỏi, rồi trả lời?

 

Trên đời này, ai nhỉ?

Chỉ có, Phụ nữ thôi!

Bởi ta là, nam nhi

Tìm em, giữa dòng đời

 

Về làm vợ tinh, khôi!

Chuyện xưa, Em hiểu rồi!

Nay vẫn còn, nặng gánh

Hai đứa, cùng sang, sẻ

 

 

Trên vai, một cuộc tình!

Mùi tóc, vẫn hương xưa

 Thoảng đưa, chiều nắng hạ

Đôi môi em, vẫn mới!

 

Như thủa đầu, gặp nhau

Đến hôm nay, vẫn thế!

Em, cho ta tất cả!

Vất vả và hy sinh

 

Thân ái, mãi chung tình

Và còn nữa em cho!

Cơm, canh ngọt, hàng ngày

 Quần, áo luôn thay đổi

 

Thơm tho, ta ăn mặc

Diện mạo, để làm Người!

Giao tiếp, trong xã hội

Còn em, ít nghĩ đến

 

          Ta cho em, những gì?

Những đêm về khuya, say

Nồng mùi cồn, không ngũ

Ân cần em, khuyên nhũ

 

Uống ít thôi anh ơi!

Để mai, còn làm việc

Nhiều khi, chưa thấu hiểu

Ý nguyện, em mong đợi

 

Ta mắng, em không buồn!

Em lại ân cần, bảo

Sức khỏe, là vốn quí

Hãy giữ gìn, bình yên!

 

Quy luật, của tự nhiên

Ta và em, hẹn gặp

Hai mươi, tháng mười này

Hội nam nhi, nhận thấy

Nếu cả đời, vắng em!

Ta chỉ còn, một nữa!

Hồ Tấn Lộc